"Người lớn chẳng bao giờ tự hiểu được cái gì cả, và thật là mệt cho trẻ con khi cứ phải giải thích cho họ. (Hoàng từ bé)


22/7/18

"Có những nỗi buồn không biết giấu vào đâu"

"Có một nỗi buồn không đáy không thời gian
Có một nỗi buồn không tan trong thời gian không đáy"
(Ami)
Có những lúc lòng thấy xác xơ. Thờ ơ với những gương mặt mới, cũ. Chẳng có gì đáng để giải bày. Có quá bất thường không nhỉ?
Nguồn: Internet
Chiều. Đi qua mùa gió. Đi qua Phố. Thấy mọi thứ như im bặt, như sự tồn tại của một con người đã chấm dứt, cứ đi qua và không ai hay biết, không âm thanh. Chỉ thấy những mặt người hối hả vượt qua, xuôi ngược... Có một người đàn bà tay chống hông xỉ vả một người đàn bà, có một cô gái đứng nhìn đứa bé ngọ nguậy cánh tay mà đôi mắt vô hồn da cam, người đàn ông châm điếu thuốc phả khói lên trời,...
"Tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người". Rõ là làm người lắm nỗi gian truân. Và tất cả mọi thứ khép lại bằng hai chữ "thương vay".
Ngồi xỏ chân góc quán quen, rút cuốn sách ra đọc, được lúc lâu bất chợt thấy người ta quay điện thoại về phía mình, có nét cười nhếch nhếch, bẽn lẽn. Họ có chụp ảnh mình không nhỉ? Họ đã xin phép mình chưa? À, chắc là họ chả buồn chụp chi cái ảnh đứa như mình. Một lúc sau nghe loáng thoáng "Đi cafe mà lôi sách ra đọc"... Có một nỗi buồn lãng xẹt... Thật ngốc vì cái cảm giác phải buồn lãng xẹt đó. Lãng xẹt hơn là tự dưng đứng dậy đi về, trong khi đó là chốn thân quen thường nương náu...
Giá được thực hiện cái mơ ước ngàn đời rằng "Vì cuộc đời là những bước thiên di", được toại nguyện như cánh chim bay không biết mỏi thì hay biết mấy. Đang nghĩ ngợi thì ông bán vé số xuất hiện sau lưng với vẻ thảm hại cần thương hại. Mình dúi tờ tiền vào tay ông ấy và đi với một cảm xúc khác mang màu chan chán. Giờ phút đó, gặp lại một người... chắc sẽ bình yên.
Mình thích nghe Mozzart. Có thể, một bản Sonata... ngay lúc này.

G, July, "Có những nỗi buồn không biết giấu vào đâu..."


20 nhận xét :

  1. Có lúc cần mang buồn ra phơi nắng
    Để phơi hong nhứng vắng lặng tâm hồn ....
    ....

    Trả lờiXóa
  2. Lỡ buồn rồi thì buồn tới bến luôn...
    "Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi..."
    (Cát Bụi - Trịnh Công Sơn)

    Trả lờiXóa
  3. Sở thích đọc sách của nàng giờ trở nên xa xỉ trong thế giới ngập tràn Internet. Thế nên thi thoảng có người làm nàng mất hứng vậy.
    Thôi, không giấu được ta mang ra phơi. He he...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cũng quen rồi Linh Lan. Và thấy tiếc cho những tâm hồn cằn cỗi. Mình ngồi trên một góc bờ biển đọc sách chờ mẹ bơi cũng bị người ta (người trẻ) soi tương tự. Đành vậy.

      Xóa
  4. Có những khi trên đường đời tấp nập
    Ta bỗng thấy cô độc đến lạ lùng ....
    ....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, chỉ là "có những khi" chứ không phải hoàn toàn.

      Xóa
  5. " Em gửi nỗi buồn theo cánh gió thiên di
    Nếu có buồn xin em hãy khóc đi
    Gửi theo gió về bên này anh giữ"
    Giấu vào những nỗi nhớ c ạ. Hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chẳng giấu nữa em. Cho gió cuốn đi mất rồi. Ngày mới vui nhiều nhé bé.

      Xóa
  6. Gió thổi về bên này mất rồi chị ơi . hehe

    Trả lờiXóa
  7. Nỗi buồn để gió cuốn đi.
    Chị sang thăm em. Chúc đêm bình an ngon giấc nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ chị. Lâu quá rồi mới lại gặp nhau trên blog. Chị luôn bình an chị nha.

      Xóa
  8. Trả lời
    1. Chào Gió! Gió đang lãng du nơi nào?

      Xóa
    2. Ở noi ko dành cho cam xuc nàng ạ...!!!

      Xóa
    3. Thế thì chán lắm. Vì đời cần những giai điệu đẹp làm nên từ miền cảm xúc...
      Này, có bình yên không đấy Gió?

      Xóa
    4. Không được ổn lắm này ạ.

      Xóa

=*=*=*=*=*=*=*=*=*=
Hướng dẫn viết nhận xét:
- Gõ (hoặc copy và dán) ký tự bên phải biểu tượng cảm xúc muốn chọn vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ.
* Chú ý: Link ảnh phải đặt cuối cùng. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa, kể cả nhấn Enter.

:(( :( :)) ~X :-h :-? b-) *-: ~O)
@};- >:D< =)) :) :-* :D [-X X( :-O >:P =D> :@) :P :"> ;;) ;) :x =(( :-/