"Người lớn chẳng bao giờ tự hiểu được cái gì cả, và thật là mệt cho trẻ con khi cứ phải giải thích cho họ. (Hoàng từ bé)


18/7/18

Ngớ ngẩn

1. Ngớ ngẩn
Chị bạn tốt bụng hỏi: "Em hết buồn chưa?". Nàng ngạc nhiên hỏi lại: "Nhưng... em buồn... vì điều gì vậy chị?".
Nàng ngớ ngẩn đến mức, bản thân chẳng hiểu được mình... Vậy mà trước đây nàng cứ bát hai câu thơ của Xuân Diệu khi đọc CHIỀU - ông ấy viết tặng Nguyễn Khắc Hiếu:
"Hôm nay, trời nhẹ lên cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn".
Nàng bảo: Hai câu thơ ngớ ngẩn!
May đời, sống còn được ai đó quan tâm là phúc lành. Nàng biết ơn lắm lắm và yêu cái phút chị bạn hỏi thăm, dẫu nàng cũng đang mơ hồ chẳng hiểu về... nỗi buồn không nguyên cớ...

2. Nắng
Griet
Con nắng như khỏa vào những thanh âm kỳ diệu, có khi an nhiên, có khi rộn rã. Vào một khoảnh khắc thức tỉnh, hồi sinh một miền ký ức tưởng chừng đã bị quên lãng, khi niềm tin yêu chạm ngõ những giây phút tịnh độ của tâm hồn, tôi nhận ra trái tim mình tựa hồ con nắng ấy - Ngây thơ và sẵn sàng hiến dâng cho một miền gọi tên yêu thương...
"Đôi khi nắng qua phố xưa làm tôi nhớ
Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em".
(Rồi như đá ngây ngô | Trịnh Công Sơn)

3. Thỉnh thoảng hãy để mình được khóc
"Môi nào hãy còn thơm,
cho ta phơi cuộc tình?
Tóc nào hãy còn xanh,
cho ta chút hồn nhiên?
Tim nào có bình yên,
ta rêu rao đời mình?
Xin người hãy gọi tên!"
(Ru ta ngậm ngùi | TCS)
Thỉnh thoảng, hãy để cuộc sống được quyền sắp xếp đời thay mình. Đừng ép bản thân phải vắt kiệt cùng sức lực. Bởi cuối cùng rồi, tất cả sẽ trở về với số 0 tròn trĩnh.
Thỉnh thoảng, hãy để trái tim mình được khóc. Đừng buộc bản thân phải kìm nén những nhói buốt của thương tổn. Bởi cuối cùng rồi, tất cả sẽ im lặng để ta tự chữa lành nỗi đau.
Thỉnh thoảng, hãy yêu bản thân mình hơn một chút. Đừng ngược đãi hình hài cha mẹ đã ban cho. Bởi cuối cùng rồi, không ai yêu ta hơn chính mình...
Và,
Em hiểu, khi lòng tự ngân những khúc ca của Trịnh, là khi em muốn tìm cho mình một nơi an trú. Có điều gì vừa xảy ra? Có điều gì như hạt bụi... bay... bay...

G, mùa cũ…

6 nhận xét :

  1. Đọc Ngớ ngẩn của nàng nhận ra trong mỗi chúng ta đều có những phút giây như thế. Và sẽ cảm thấy an lành hơn với những yêu thương quanh mình.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vẫn mong mọi điều an lành dù biết là điều đó không phải dễ Linh Lan ạ.

      Xóa
  2. Nặc danh20/7/18 6:48 SA

    Vô câu đầu em đọc thành " Em hết hồn chưa? " Nên đọc hết bài luôn vẫn không thấy " Hết hồn " chỗ nào, nhìn lại thấy ... " hết buồn chưa? "... Hình như em bắt đầu loạn với ngôn ngữ luôn rồi. Hihi
    Chị dạy văn hả G?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị dạy Văn bé ạ. Nhưng nhiều khi chị cũng bị loạn chữ vậy á. Hihi.

      Xóa
  3. .Em ơi nửa nhớ ở đây
    Nửa thương em để sầu mây làm gì ......
    ....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin lỗi. G không thích làm thơ kiểu dễ hiểu nhầm thế này. Vui lòng... ạ.

      Xóa

=*=*=*=*=*=*=*=*=*=
Hướng dẫn viết nhận xét:
- Gõ (hoặc copy và dán) ký tự bên phải biểu tượng cảm xúc muốn chọn vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ.
* Chú ý: Link ảnh phải đặt cuối cùng. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa, kể cả nhấn Enter.

:(( :( :)) ~X :-h :-? b-) *-: ~O)
@};- >:D< =)) :) :-* :D [-X X( :-O >:P =D> :@) :P :"> ;;) ;) :x =(( :-/