"... Thôi về đi
đường trần đâu có gì
Tóc xanh mấy mùa..."
Tóc xanh mấy mùa..."
"... Bản chất con người vốn cô
đơn.
Đó là sự thật. Tất cả mọi người đều có lúc cảm thấy cô độc.
Đó là sự thật. Tất cả mọi người đều có lúc cảm thấy cô độc.
Cả những người cởi mở, vui tính nhất
hay những người, đang chìm đắm trong hạnh phúc vô biên, vẫn luôn có những khoảnh
khắc không thể chia sẻ cùng ai. Những khoảng trống mà ở đó chỉ mình ta đối diện
với chính ta.
Không phải vì chia tay một người bạn,
hay mất đi một người thân, hay khi một mối tình tan vỡ thì nó mới xuất hiện.
Khoảng trống đã có sẵn ở đó rồi.
Luôn luôn ở đó, trong mỗi con người…"
Luôn luôn ở đó, trong mỗi con người…"
(Nếu biết trăm năm là hữu hạn)
Và,
Nàng hiểu rõ cái hữu hạn của đời người, nàng hiểu tận tường như kiểu nhìn về phía biển mà soi thấu tận lòng mình rằng nàng cần có đôi vòng tay ấm áp, cần bờ vai đủ bình yên để khi mệt mỏi, nàng sẽ quay về. Nhưng, nàng lại không thể đánh cược. Nàng không phải kiểu người dấn thân cho điều nàng không cam chắc chắn...
Nàng hiểu rõ cái hữu hạn của đời người, nàng hiểu tận tường như kiểu nhìn về phía biển mà soi thấu tận lòng mình rằng nàng cần có đôi vòng tay ấm áp, cần bờ vai đủ bình yên để khi mệt mỏi, nàng sẽ quay về. Nhưng, nàng lại không thể đánh cược. Nàng không phải kiểu người dấn thân cho điều nàng không cam chắc chắn...
Thế nên, nàng chỉ biết trân trọng từng
khoảnh khắc an nhiên. Không tính toan, mặc kệ đời ô trọc, mặc kệ người sân si.
Mà người sân si vì điều gì ở nàng không biết nữa,... Chỉ biết trời hôm
nay đẹp, sen rất đẹp và lòng người thì thật bao dung...
Em khoẻ ko? Bài viết rất hay nè
Trả lờiXóaCảm ơn MB. Em khỏe. Chị luôn vui nhé ❤️
XóaCho chị xin cái code chèn ảnh và icon biểu cảm này đi. Code cũ bên chị hết hỗ trợ rồi hihi
Trả lờiXóaEm nhờ bạn làm hai cái code đấy nên em chưa biết nó nằm chỗ nào trong HTML. Ráng chờ em tìm nó nhé chị.
XóaMỗi lần nghe câu hát này lại thấy bình yên. Rồi sau cái bình yên đó là bao nhiêu giông bão đã dùng để đánh đổi nàng ah ;)
Trả lờiXóaChúng ta sinh ra là để đối diện với giông bão mất Miss. Từ trong giông bão, mình mạnh mẽ hơn ❤️
XóaThỉnh thoảng xoa lòng bằng những câu hát bình yên để biết tâm hồn mình vẫn còn cảm xúc 😜
Để mấy đứa nhỏ nó chửi mình là bà già sến sẩm. Hihi
XóaỞ thời kỳ nào thì phụ nữ như chúng ta được nuông chìu với những cảm xúc của mình?
Là ở cái tuổi mà đàn ông đã trở nên dư thừa quá nửa phải không nàng?
Đứa nhỏ nào dám chửi khi ta là một bản sắc vốn đã đặc biệt và duy nhất thì phải xem lại chính nó nhỉ. Đời này ra sao khi cảm xúc bị trơ lỳ? Và, ta nghĩ, cánh đàn ông có dư thừa quá nửa cũng chẳng là gì. Chủ yếu ta biết mình là ai, cần gì và ở đâu, nàng nhỉ? :D
XóaVậy nên, cứ nuông chìu và yêu thương bản thân mình thêm một chút nữa là điều nên làm, cần làm. :D
Vãn là màu xanh bình yên ^^
Trả lờiXóaVì chị yêu màu xanh mà. Vẫn là chị, Nắng à! 😍
XóaYêu màu xanh thì chắc Griet là cung Kim Ngưu rồi ;)
XóaHiha. Ta chẳng hiểu mấy cái cung và càn chi hết đó. Ta cứ sống tự nhiên như cây như cỏ và yêu thiên nhiên xanh rờn thôi, Miss à. :P
Xóa(Lòng người thật bao dung ....)Cái kết thật đẹp .
Trả lờiXóaViết nhảm thôi ạ.
Xóa